Đọc truyện tranh Nhà Điều Chế Nước Hoa Độc Quyền Của Bạo Chúa [Nhà Chế Tác Nước Hoa Duy Nhất Của Bạo Quân, Trở Thành Điều Hương Sư Riêng Của Bạo Chúa] Chap 63 Full Tiếng Việt bản đẹp chất lượng cao, cập nhật nhanh và sớm nhất tại TruyenTranhHot
Hóa Kiếp Thành Chị Gái Của Bạo Chúa. Chapter 5. Mở mắt ra, tôi thấy mình đã rơi vào một thế giới mới kì ảo! Trong tương lai, mỹ nhân tôi thấy trong gương, Alicia, sẽ trở thành
VOVLv. Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản Tất cảBình luận chap Mới nhất apmwac nvausvnas Cấp 4 Trả lời 0 0 Báo vi phạm 4 ngày trước Họ Tên Cấp 4 ??????????????? Trả lời 0 0 Báo vi phạm 5 ngày trước
Nội dung Mở mắt ra, tôi thấy mình đã rơi vào một thế giới mới kì ảo! Trong tương lai, mỹ nhân tôi thấy trong gương, Alicia, sẽ trở thành chị gái của một vị bạo chúa! Nàng ta chẳng phải vai chính hay phản diện gì cả, mà là một nhân vật quần chúng sau này sẽ bị đứa em trai bạo ngược chém đầu. Cuộc sống của tôi là những chuỗi ngày trốn chạy khỏi định mệnh mà cuốn tiểu thuyết đó an bài. Cuối cùng, tôi quyết định quyến rũ bạn của nam chính, một tên lái buôn xuất hiện mờ nhạt không kém gì tôi, sau đó cùng hắn trốn khỏi vương quốc này. Tuy nhiên, khuôn mặt của người đàn ông cùng tôi trải qua cả đêm thật quá sức tưởng tượng. “Tôi khá chắc là hôm qua nghe thấy cái tên khác cơ. Ưm, là gì ta. Hình như là ngài Lancelot.” “À, đó là bạn tôi.” “…” “Rồi sao, có vấn đề gì không?” Gì chứ, anh hỏi là có vấn đề gì không hả? Một đống luôn đó. …. Tại sao nam chính lại ở trên giường với tôi vậy nè? Xem thêm
Hôm nay là ngày quốc tang của vương quốc Jiayluse. Hoàng đế Luscene II vĩ đại vừa mới băng hà, cùng hai người con trai lớn của ông, nghe đồn do bệnh dịch. Quả là một thảm họa quốc gia. Cả vương quốc buộc phải tỏ lòng đau xót và tiếc thương chân thành, nhưng không một ai thèm rơi nước mắt trước buổi lễ tiễn đưa Luscene II vào lăng mộ. Họ tụ tập trên đường, chỉ trỏ nhìn vào quan tài ngập hoa được xe ngựa chở qua, lãnh cảm. Trái tim họ âm ỉ những tiếng rủa thầm, rộn ràng nỗi vui mừng lặng lẽ bởi lão vua già cuối cùng đã chết. Bằng tất cả sự tôn kính, họ gửi lời tạ ơn tới thượng đế tối cao, vì ngài đã rũ lòng trắc ẩn mà rước về thứ linh hồn nặng trĩu ác tội nọ. Chưa bao giờ họ cảm thấy hạnh phúc đến thế, dẫu cho sự hạnh phúc này thật trái với lương tâm hay đạo đức. Luscene II khác chi một con quái vật bạo tàn trong mắt người dân nơi đây. Lão vua tồi mắc thói hoang phí và ngông ngạo, suốt cuộc đời lão chỉ biết ăn xương nuốt thịt của đám dân đen mà lão luôn khinh thường và nhục mạ. Lão thà bốc lột dân chúng tới khi họ kiệt sức mà chết, chứ không thể ngừng đòi hỏi dù chỉ một tòa lâu đài hay một vật quý phương xa vớ vẩn nào đó do bọn quý tộc giới thiệu cho. Lão thà vứt bánh mì cho đàn lợn, còn hơn đem chúng tặng người dân – những kẻ đói khổ hơn bất kì ai trên đời. Hợm hĩnh, dốt nát, bỉ ổi, lão hội đủ mọi điều xấu xa gớm ghiếc nhất thế gian. Tựa loài quỷ dữ nhơ nhuốc sinh ra từ vũng bùn lầy, trái tim lão hẳn đã bị nhuộm đen xì chứ không hề đỏ, bởi lão nào có tình người đâu. Jiayluse, ngự tại một thung lũng hẻo lánh được bọc bởi núi đồi xanh mướt, từ xưa nay có rất ít cuộc chiến tranh giành lãnh thổ diễn ra ở vùng đất vốn xinh đẹp này. Từng là một vương quốc trù phú, ngập tràn lời ca vui vẻ, dẫu cuộc sống người dân không mấy sung túc. Khoảng thời gian ấy trôi qua trong yên bình và hạnh phúc giản đơn. Song, sau khi bạo chúa Luscene II đăng ngôi, mọi thứ chết dần. Được “ca tụng” như một kẻ tội đồ do Satan gửi đến, ngày lão được trao cho quyền năng cai trị đất nước đã trùm lên vương quốc này bầu trời tối tăm oan uất tới tận bây giờ. Bất cứ ai dám chống đối lão đều bị bắt trói vào một cái cọc gỗ hình chữ thập, đóng cứng trên đỉnh ngọn đồi trọc phía Tây làm bia tên cho nhà vua giải sầu mỗi sáng, hoặc tối, hoặc chiều, bất cứ lúc nào lão thích. Lão muốn kiểm soát hàng triệu trái tim bằng nỗi sợ, nhưng lão thực hiện nó một cách thiếu khôn ngoan, tự tay ủ ấp cái mồi lửa – dẫu lay lắt – có nguy cơ thiêu rụi cả vương quyền. Đức vua đáng kính ưa gieo rắc sự sợ hãi ghê tởm nơi trí óc của đám thần dân thấp kém luôn phải cắn răng quỳ mọp dưới chân ngài. Họ sợ quyền lực tối thượng của ngài, sợ cái tính thất thường quên nhân đạo của ngài. Họ núp trốn và dè chừng ngài như cái cách mà họ thù hận bọn sâu bọ hạ đẳng chuyên ăn lúa phá hoại mùa màng, phá hoại sự sống. Hỡi Luscene II, ngài có vui chăng? Kể cả khi ngài đã rời khỏi chốn nhân gian khốn cùng này, ngài vẫn không thể trả hết, món nợ căm phẫn mà ngài vay mượn của dân chúng quá nhiều. Để rồi giờ đây, họ sẽ bắt con trai ngài phải gánh chịu tất thảy. … Aries Luscene trở về lâu đài sau một buổi đăng cơ ảm đạm. Anh đứng trên đài cao, vương miện nạm đá quý tỏa sáng lấp lánh trên mái tóc bồng bềnh như sợi nắng, với tấm áo choàng vàng rực bay phấp phới, trông thật oai vệ và tôn quý biết bao. Nhưng Aries đã không hề nhận được lấy một lời tung hô, hay thậm chí là một tiếng vỗ tay thành kính nào. Đáp lại anh chỉ có tiếng xì xào hoang mang xen lẫn ngờ vực từ phía đám đông tụ tập. Bầu không khí đáng ra nên hân hoan thì lại lạnh lẽo và u ám đến não lòng. Aries hiểu, dân chúng đã quá mệt mỏi với hàng tháng năm dài địa ngục bị đàn áp dưới ách cai trị độc đoán của tiên đế. Họ không còn dám đặt niềm tin tưởng vào hoàng tộc, họ hoài nghi rằng phải chăng họ đang phục tùng một dòng dõi bạo chúa. Liệu Luscene III sẽ là vị vua tốt, hay lịch sử kinh hoàng sẽ tiếp tục lặp lại? Họ bắt đầu e ngại. Chính Aries cũng chưa từng kì vọng gì vào bản thân mình. Ngôi vị này vốn dĩ đã được định sẵn thái tử Jiancy, hoặc nhị hoàng tử Joserts. Họ tài năng và giỏi giang hơn Aries – một hoàng tử tầm thường, nhút nhát. Nhưng bọn họ bỗng dưng qua đời cùng thời điểm với phụ vương, đột ngột và trùng hợp đến mức lạ kì, cứ như một lời nguyền tai quái bất ngờ giáng xuống đầu hoàng thất. Aries tin chắc rằng có bàn tay ai đó đã giả danh thần chết để tước đoạt sinh mạng của những trụ cột quan trọng hòng gây nhiễu loạn quốc gia. Song mọi cuộc điều tra đều không hiệu quả. Chàng hoàng tử tóc vàng ảo não vô cùng. Ngay từ bé, Aries đã luôn bị đối xử lạnh nhạt bằng các kiểu yêu thương miễn cưỡng. Không phải là người nối ngôi chính thức, lại quá hiền lành nhu nhược, tiềm năng bị đánh giá là kém cỏi. Đám người hầu chăm sóc anh chỉ mong mau chóng làm tròn phận sự, thỉnh thoảng xu nịnh vài câu, thực chất chẳng thèm dành lấy một lòng kính trọng nào cho anh. Các bề tôi hô hoán trung thành thì sẵn sàng cúi đầu trước anh, nhưng anh đủ thông minh để biết đằng sau vẻ lễ độ ấy là khuôn mặt khinh bỉ bất phục đến nhường nào. Chính xác, Aries lớn lên nơi cõi trần ghẻ lạnh. Vì vậy mà Aries luôn tự ti. Giờ đây, khi không nhận được sự ủng hộ từ chính thần dân của mình, anh cũng chẳng thể làm gì hơn. ” Xin đừng để tôi phải thấy nét u uất đó của ngài, thưa bệ hạ. Liệu hôm nay đã xảy ra chuyện gì khiến ngài không vừa lòng chăng? “ ” Libra… “ Libra xuất hiện ngay cửa phòng sách, gọi giật Aries từ phía sau. Hắn vẫn vậy, tao nhã trong bộ quần áo màu tím tinh xảo mà Virgo tặng cho, thần sắc điềm đạm với mái tóc dài đen mượt huyền bí được vấn lên gọn gàng và kiểu cách bằng trang sức vàng, có lẽ cũng bởi Virgo. Con bé thường chơi đùa cùng tóc hắn, hắn chỉ để duy nhất một mình con bé làm chuyện đó. Cố vấn hoàng gia Libra nổi tiếng nghiêm nghị luôn phải nhượng bộ trước những trò tinh quái của nàng công chúa nghịch ngợm. Đôi mắt buồn của Libra giờ thoáng chút lo âu. Nhưng nhìn thấy hắn, Aries bỗng nhẹ nhõm lạ thường. Mọi ưu phiền dường như tan biến hết. Libra là người cực kì chu toàn. Dù có thể mọi chuyện khó lòng sắp xếp ổn thỏa, ít nhất nếu giao cho Libra, hắn sẽ giải quyết được theo cách tốt nhất. Đó là sự tin tưởng tuyệt đối của Aries với Libra. Song, đây là lần đầu tiên, anh thấy Libra thể hiện sự bất lực. ” Những kẻ thủ ác quá tinh vi, chúng thần không thể tìm ra một bằng chứng nào về việc hãm hại tiên đế. Thần xin lấy làm hổ thẹn về sự vô dụng của chính mình, thưa bệ hạ. ” – Libra chậm rãi cúi đầu. ” Bọn chúng gây khó khăn cho cậu đến vậy ư? ” – Aries rầu rĩ nói. Không cần Libra trả lời, Aries khô khốc bật ra một tiếng thở dài rồi quay bước. – ” Tôi sẽ cho cậu thêm ít thời gian nữa. “ Bây giờ Aries chỉ muốn đi ngủ. Suốt mấy ngày qua cả anh và Libra đều bận rộn chuẩn bị cho lễ đăng quang, anh biết Libra còn mệt mỏi hơn anh gấp vạn lần. Aries sẽ không ép buộc Libra quá mức, sẽ không tự tay hủy hoại một nhân tài đáng trân quý như hắn. Dù gì Libra cũng là người bạn thuở nhỏ, người bạn mà chưa một giây nào gây cho anh cảm giác bị khinh thường hay chán ghét. Một người bạn thực sự chân thành. Libra lặng lẽ dõi theo bước chân vị tân hoàng đế trẻ tuổi bằng ánh mắt đen sâu thăm thẳm lắm điều phức tạp. Ánh mắt ấy bị cắt ngang bởi tiếng gọi thanh thoát của một cô gái và lập tức trở nên hiền hòa. Hắn nở nụ cười gượng gạo trước nàng. ” Libra, anh muốn chải đầu không? “
Tới đây, được sinh ra, và tôi muốn phát điên. Cuộc đời mới của tôi bắt đầu bằng một cái tên dài khó hiểu. Ariadna Rerge Ilestri Frei Agrigent. Tôi được sinh ra trong hoàng tộc nhưng bị ghen ghét và đố kị. Lí do thì chỉ có một thôi. Chính là vị trí của cha tôi. Nhưng cha tôi là một kẻ điên loạn mà? Một bạo chúa trèo lên được vị trí này với đầy máu xương ở dưới chân. Liệu tôi có thể sống sót khi có một người như vậy làm cha không? Hoàng đế rất nguy hiểm. Nhưng ngài ấy vẫn là cha tôi. Haiz... *** Một tác phẩm tiểu thuyết huyền bí lãng mạn đã tẩu tán hơn bản in ấn, kể về một cô công chúa, con gái duy nhất của Hoàng đế bạo chúa, sinh ra với kí ức của quá khứ, thuật lại những câu chuyện đáng yêu của gia đình có một ông bố lạnh lùng.
Tương Tư Đậu Tinh độ kiếp thất bại, sống lại trên người Bát công chúa đương triều không được sủng ái, vừa mở mắt lại thiếu chút nữa vì cứu bạo quân bị thả khô máu?! Vì sống sót, Phong Đậu Đậu làm nũng bán manh dán ba bộ, thành công làm cho bạo quân trở thành nữ nhi nô, trở thành bát công chúa mọi người đều yêu thích~ Mà bạo quân vương triều Đại Tấn quỷ kiến quỷ phát sầu sát phạt quả quyết, chiến thần chuyển thế, thật vất vả làm vài năm ôn hòa nhân quân lại một ngày nào đó chỉnh đốn lại, thẳng vào địch quốc! Hỏi chính là phúc tinh bát công chúa triều bị đế vương địch quốc lừa đi rồi! Dã tâm sói làm sao có thể nhịn! !
con gái của bạo chúa