Đọc truyện Hầu Gia, Đợi Đã! FULL online, cập nhật chương mới nhất. Chuyện bắt đầu từ Chiêu Ninh Hầu là người họ Khương mà tổ tiên trước kia đã từng theo Thái tổ giành lấy thiên hạ, cũng vì thế được luận công ban thưởng, phong chức ngũ phẩm thủ bị, là một quan võ cấp trung. Ebook Hầu Gia, Đợi Đã
Theo tin từ Cơ quan Hợp tác quốc tế Nhật Bản (JICA), ngày 27/10 tới, Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) phối hợp cùng Bộ Tài nguyên và Môi trường với dự án Hợp tác kỹ thuật về biến đổi khí hậu có tên gọi là "Hỗ trợ lên kế hoạch và thực hiện Đóng góp do quốc gia tự quyết định tại Việt
Sau đây là vài cách nấu cháo hàu ngon độc đáo giúp cải thiện sức khỏe và cả "chuyện ấy". Cách nấu cháo hàu hải sản khô. Nguyên liệu. - 1 kg thịt hàu tươi đã nướng, tách vỏ, rửa sạch. - 50 gram tôm khô. - Mực khô ngon 2 con. - Gạo (hoặc cơm nguội để nấu cháo cho nhanh).
Chương 5: Chưa từng sảng khoái đến thế. Ngay sau đó Khương Dực đứng thẳng dậy, ào 1 tiếng từ trong nước đi ra. Vật giữa hai chân phấn chấn tinh thần, dựng đứng thẳng tấp. Đầu rồng dữ tợn, hơi gật đầu. Dung Hoa mơ hồ nhìn thấy vật to lớn của hắn, tâm trí đang
Chương 9: Rõ ràng hôm qua rất sung sướng. Chương trước Chương tiếp. Nhìn gương mặt tự nhiên, trăng trắng, không chút son phấn của Dung Hoa, cuối cùng Khương Dực cũng hài lòng. Đây mới là gương mặt hắn thích. Mày lá liễu, mắt hạnh nhân, mũi thanh tú, môi anh đào, da thịt
Cùng đọc truyện Hầu Gia, Đợi Đã! của tác giả Tình Phương Hảo tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Thể loại: Cổ đại, 1vs1, cưới trước yêu sau, song diện, thịt sủng Rating: 22+ Editor: @Bạch Phụng, Haruka.Me0 Chuyện bắt đầu từ Chiêu Ninh Hầu là người họ Khương mà tổ tiên trước
C5ie. Maria GadúGuelã - Ao VivoÉ o que pede o chãoO meu sapato marromFalso couro, sujoTambém naturalQuando há revoada sobreA ponta da testa passoEm debandada se apressaTão loguinhoNo reboliço das horasDe caráter novoTudo se perderáÉ no firmamento livreQue o tempo se escora, se escoraÉ o que pede o chãoO meu sapato marromFalso couro, sujoTambém naturalQuando há revoada sobreA ponta da testa passoEm debandada se apressaTão loguinhoNo revoar da miragemToda juventude num movimento carnalCruzará os olhos, bocas e toda vaidade, e toda vaidadeA engrenagem do pulsoHá estrabismo na terraHá de haver mais hoje em diaPra falta que o ontem fazÉ o que pede o chãoO meu sapato marromFalso couro, sujoTambém naturalQuando há revoada sobreA ponta da testa passoEm debandada se apressaOuça estações relacionadas a Maria Gadú no
Chuyện bắt đầu từ Chiêu Ninh Hầu là người họ Khương mà tổ tiên trước kia đã từng theo Thái tổ giành lấy thiên hạ, cũng vì thế được luận công ban thưởng, phong chức ngũ phẩm thủ bị, là một quan võ cấp trung. Tuy nhiên lại tới đời của Chiêu Ninh Hầu lại bị thúc phụ tính kế, nên chỉ giữ một chức quan võ cấp thấp. Sau này, An Vương làm phản, Hoàng Đế bắt đầu chiêu dụng những quan võ cấp thấp, Chiêu Ninh Hầu một bước lên trời, lập được đại công, nhất cử phong hầu, quyền thế hiển hách. hiện nay hắn tay nắm trọng binh, cực kỳ được Hoàng Đế trọng dụng, là ngự tiền trọng thần nhất nhì trong triều. Còn Chiêu Ninh Hầu phu nhân, thân phận cũng bất phàm. Thái hậu họ Dung, đời đời hiển quý. Cha mẹ Dung tiểu thư mất sớm, từ nhỏ nàng đã được nuôi dưỡng bên cạnh thái hậu. Ngoại trừ danh phận, giáo dưỡng đều giống với công chúa, thậm chí trước mặt Hoàng đế, so với những công chúa không được sủng ái còn có địa vị hơn cả. Thái hậu thương tiếc gia cảnh Chiêu Ninh Hầu cũng từ nhỏ đã mất phụ mẫu, nên làm người mai mối, gả cháu gái của mình cho hắn làm chánh thất. Chiêu Ninh Hầu Nữ nhân nhà họ Dung? không đụng!! Phiền phức này không nhỏ đâu!... Phu nhân? Người này là phu nhân của ta sao? Được lắm, để xem ta trừng trị nàng thế nào! Chiêu Ninh Hầu phu nhân Chiêu Ninh Hầu? Hừ, cái gì mà quân kỷ nghiêm minh, đối đãi hòa nhã, khôngtham tài sắc??! hắn là tên khốn kiếp!! Tốt nhất hắn đi cho xa xa, càng lâu về càng tốt! ~~~ Hầu gia hai mặt, Hầu phu nhân cũng hai mặt. Hầu gia hung hăng, ngang ngược. Hầu phu nhân bên ngoài nhu thuận, bên trong mắng thầm Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Hầu Gia, Đợi Đã! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Song Kiếm Chi Mệnh Tiểu Trân Trân Tổng Giám Đốc Đói Bụng Thỏ Trắng Mở Cửa Đi! Yêu Yêu Đào Chi Thủ Trường Phu Nhân Giá Chức Nghiệp Tiểu Miêu Yêu Nhiêu Chích Thị Vi Nhĩ Thập Thế Huyết thống Ginny Kẻ Thù Của Tôi Vừa Ngọt Ngào Vừa Dính Người Phong Cửu
Nhìn gương mặt tự nhiên, trăng trắng, không chút son phấn của Dung Hoa, cuối cùng Khương Dực cũng hài lòng. Đây mới là gương mặt hắn thích. Mày lá liễu, mắt hạnh nhân, mũi thanh tú, môi anh đào, da thịt trơn bóng như ngọc, trông rất khỏe mạnh, không một chút tì vết. Rõ ràng sở hữu gương mặt của một mỹ nhân, vậy mà nàng cứ nhất định phải bôi trét mặt mình giống như ma quỷ vậy. Chả trách sao hôm qua hắn không nhận ra, cả hai gương mặt khác nhau quá xa. Người bên kia bị bắt phải rửa sạch lớp trang điểm, tức giận kéo căng chiếc khăn giấu trong tay áo, thiếu chút xé rách nó. - Hầu gia, ngài… Khương Dực vờ như không thấy sự tức giận của nàng, cười tủm tỉm - Sau này cứ như vầy, nếu để ta thấy nàng lại vẽ tùm lum lên trên mặt thì đừng trách ta… hừ! – Dù là không nói ra, nhưng ý đồ uy hiếp lại quá rõ ràng! Dung Hoa tức đến run tay, nỗ lực kiềm chế. Hắn là phu quân, hắn là phu quân! Nữ tử xem phu là trời, cho dù trong lòng nàng có không đồng ý thế nào cũng phải giả bộ như thuận phục… Hít thở sâu một hồi, Dung Hoa bình phục tâm tình - Hầu gia, thiếp đi thay xiêm y. Khương Dực gật đầu, tự đến bàn ăn ngồi xuống. Dung Hoa nhìn hắn gắp cái bánh bao nhỏ của mình bỏ vào miệng, trong lòng bi phẫn vô cùng, giận dỗi dẫn theo Thanh La vào buồng trong thay xiêm y. Dung trang diễm lệ lộng lẫy của Hầu phu nhân bị bắt rửa sạch, để lộ gương mặt đơn thuần, vậy thì cũng không cần mặc gấm vóc thêu hoa đỏ thắm nữa. Dung Hoa không thể hơn thua với hắn, chỉ đành thuận theo hắn đổi cách ăn mặc. Khương Dực ăn xong hai cái bánh bao, lại húp thêm chén cháo, vừa mới gắp cái bánh hấp thì thấy Dung Hoa một lần nữa bước ra. Hắn ngẩng đầu nhìn một cái, không khỏi ngẩn ngơ. Rèm châu xốc lên, người bên trong bước ra là một mỹ nhân giai lệ. Gương mặt mộc mạc trắng ngần không chút son phấn, đôi mắt sáng ngời, dáng người thon thả yểu điệu, toàn thân nhỏ nhắn cân xứng. Mái tóc bới cao chỉ cài một chiếc trâm hoa đơn giản, tà váy ngắn mang màu sắc hoa đinh hương, để lộ làn da trắng ngọc ngà, toàn thân thanh thoát. Đây thật sự là phu nhân của hắn? Khương Dực đặt xuống đũa, vuốt cằm trầm tư. Trắng trẻo như vầy, thật sự là đẹp hơn gương mặt trang điểm kia rất nhiều. - Hầu gia... - Dung Hoa bị hắn nhìn đến mất tự nhiên. Thường ngày lúc không cần ra ngoài, nàng vẫn thường xuyên mặc như vậy, nhưng nếu gặp người khác, nhất định phải trang điểm, diện cẩm y, cố gắng đạt tới ngưỡng phù hợp với danh phong Hầu phu nhân cao quý uy nghiêm. Hôm nay quyết định hồi phủ, nàng ngủ dậy đã trưng diện thật kĩ, lại không ngờ Khương Dực vừa đến đã buộc nàng phải tẩy sạch. Nhìn nàng như bây giờ, chẳng lẽ phù hợp với thân phận Chiêu Ninh Hầu phu nhân mà hắn yêu cầu sao? Dung Hoa biết rõ, thế nhân yêu cầu nữ tử xem phu là trời, nàng đã gả cho Khương Dực, nửa đời sau phải chịu dưới trướng hắn, trong lòng có chán ghét hắn đến thế nào, ngoài mặt cũng phải tỏ ra hài lòng. Chỉ khi hắn hài lòng, vị trí Chiêu Ninh Hầu phu nhân này mới được ngồi ổn định, nửa đời sau mới có thể an sinh. Mà nàng cũng biết, Khương Dực không có quá nhiều yêu cầu đối với “Chiêu Ninh Hầu phu nhân”. Không cần quá mỹ mạo, cũng không cần quá giỏi dang, chỉ cần an phận giữ vị trí Hầu phu nhân, không gây phiền toái cho hắn, có thể dẫn ra ngoài gặp mọi người, vậy là được. Hắn vui lòng giữ thể diện cho nàng, tỏ lòng trung thành với Hoàng đế. Nhưng hiện tại trong đầu hắn nghĩ cái gì, Dung Hoa thật sự mò không ra, rốt cuộc hắn có ý gì đây? - Được rồi, đến dùng cơm đi, không ăn sẽ nguội mất. – Khương Dực cười tít mắt, ra hiệu cho Tử Đằng chuẩn bị đũa mới. Dung Hoa rất đói, thức ăn hôm qua nàng dặn chuẩn bị lại vì quá mệt mỏi nên không đụng đến, chỉ ăn một chén cháo nhỏ. Sáng nay bụng trống rỗng, định ăn cái bánh bao lấp vào thì lại bị hắn buộc phải rửa mặt thay đồ. Lúc này vừa nghe hắn nói như vậy, nàng cũng lười so đo với hắn, ngồi xuống dùng bữa. Ăn ba cái bánh bao, một bánh nướng hành hương, thêm một chén mỳ ngũ sắc, lúc này Dung Hoa đã thấy no phần nào. Ngẩng đầu, nàng thấy Khương Dực đang nhìn nàng chằm chằm, nở nụ cười như có như không. Vẻ mặt Dung Hoa cứng đờ, cẩn thận thu hồi vẻ thỏa mãn trên mặt - Hầu gia, ăn thêm chén mì đi, mùi vị không tệ… - Bản Hầu ăn no rồi. - Khương Dực đặt xuống đũa, rửa tay súc miệng, sau đó đứng dậy. Dung Hoa nhẹ nhàng thở ra - Vậy thiếp sẽ không quấy rầy Hầu gia, cung tiễn... Nửa sau câu nói còn chưa nói xong, Khương Dực đã khoác tay lên vai nàng - Phu nhân gấp cái gì? Bản Hầu còn chưa có về kinh, có gì để làm chứ. Cho nên không hề quấy rầy... Biểu hiện trên mặt Dung Hoa đông cứng - Nhưng thiếp phải về kinh, Hầu gia đã định ngày về, thiếp phải trở về chuẩn bị một chút... - Có cái gì để chuẩn bị chứ? Bản Hầu không để ý, phu nhân sợ cái gì? Chẳng lẽ… - Khương Dực từ cao nhìn xuống, ánh mắt nhìn Dung Hoa có thâm ý khác - Là sợ bản Hầu? Dung Hoa cười trừ - Hầu gia cứ nói đùa... - Bản Hầu không có đùa. Nào, lại đây phu nhân, chúng ta cửu biệt trùng phùng, nên trò chuyện nhiều một chút. - ... - Dung Hoa bị bắt vào nội thất, nội tâm bi phẫn. Nói chuyện? Bọn họ có chuyện gì để nói? Ngay cả thê tử của mình mà cũng không nhận ra, nam nhân như vậy lại đòi trò chuyện với nàng, đừng đùa nữa được không? Nhưng mà những lời này… nàng không dám nói ra, chỉ có thể miễn cưỡng để Khương Dực lôi vào nội thất, đóng cửa lại. Đến khi nàng tỉnh táo trở lại thì đã bị đưa đến ghế lớn, ngồi xuống đó. - Phu nhân, có phải có chuyện gì nàng chưa nói với bản Hầu hay không? - Khương Dực ngồi xuống trước mặt nàng, nghiêm túc hỏi. Dung Hoa ngẩn ngơ - Hầu gia... Nói cái gì? Khương Dực nhìn vị “tân phu nhân” này của mình, đôi mắt không rời khỏi gương mặt của nàng. Gương mặt này, không được tính khuynh quốc khuynh thành, nhưng lại rất phù hợp với tâm ý của hắn. Mày liễu mắt hạnh, môi đỏ căng mọng, nhìn thật chỉ muốn cắn một cái. Giọng nói Khương Dực trầm xuống, tay nâng cằm nàng - Rõ ràng không thích bản Hầu, lại phải cư xử lấy lòng, chắc là không thoải mái phải không? - Sao…? – Dung Hoa đang suy tư rời rạc, theo quán tính đáp một chữ, lại giật mình thức tỉnh, vội hỏi. - Hầu gia cứ nói đùa, thiếp sao có thể... - Ha ha, nàng nói xem. Chuyện nàng nói tối qua là giả sao?? – Khương Dực tới gần, hơi thở phun lên mặt nàng. Hôm qua... Dung Hoa vốn đã quăng chuyện đêm ra sau đầu, để gặp hắn thì đỡ phải lúng túng. Lúc này giáp mặt nghe hắn nhắc, nàng lập tức vì nhớ đến một màn kia mà đỏ mặt, nhất thời thẹn quá hóa giận. Khương Dực thấy khuôn mặt đỏ ửng của nàng, gò má hồng hồng dưới ánh sáng càng thêm xinh đẹp, không nhịn được duỗi ngón tay vuốt ve. - Phu nhân nghĩ cái gì mà mặt đỏ vậy?? – Khương Dực cất giọng ôn tồn, hơi thở phà lên chóp mũi nàng. – Là nhớ đến lúc cùng bản Hầu hoan hảo trong nước, hay là lúc triền miên trên giường đây? Sắc mặt Dung Hoa nhỏ ra máu, những hình ảnh nóng bỏng tràn về tâm trí khiến đầu nàng muốn bốc khói, hơi thở cũng theo đó dồn dập. - A, phu nhân của ta đang xấu hổ kìa! – Khương Dực duỗi ngón cái chạm lên môi nàng, sau đó cúi đầu liếm một cái, thật mềm, mùi vị thật thơm. - Nàng nói không thích bản Hầu, làm bản Hầu thật sự rất đau lòng! Rõ ràng hôm qua được bản Hầu làm cho sung sướng như vậy, hôm nay lại trở mặt không nhận người là sao? - ....
TAGS Xem nhiều nhất Xác định danh tính người phụ nữ tử vong trong bao tải dứa Truy bắt nhóm dùng súng tấn công vào trụ sở công an xã ở Đắk Lắk Bắt 6 đối tượng tấn công trụ sở Công an xã tại tỉnh Đắk Lắk Bắt 16 nghi phạm tấn công trụ sở Công an xã tại tỉnh Đắk Lắk Bắt nghi phạm sát hại người phụ nữ, bỏ thi thể vào bao tải dứa phi tang Xe máy đấu đầu ở TP HCM, bé 3 tuổi cùng người đàn ông tử vong Xe du lịch chở 28 khách lao xuống chân đồi, nhiều người bị thương "Phép mầu" Colombia Cô bé 13 tuổi bảo vệ 3 em trai giữa rừng Amazon suốt 40 ngày Cách tính lương hưu, trợ cấp BHXH từ 1-7-2023 Sự thật thông tin xác người cháy đen ở Hóc Môn, TP HCM
Dung Hoa bị sự rung lắc của xe ngựa làm tỉnh lại. -" Phu nhân".Thanh La và Tử Đằng đã trở về phủ chuẩn bị trước, hầu hạ bên cạnh nàng bây giờ là Hồng Vi và Hoàng Hoa cầm cốc trà Hồng Vi đưa đến, sau đó nói -" Bây giờ là canh mấy rồi?"Nàng vừa mở miệng, lại bị chính giọng nói của mình làm giật mình. Giọng nàng khàn đặc, nghe có chút âm đầu nàng còn cho rằng mình bị bệnh, sờ khắp cơ thể lại không thấy có nơi nào không thoải mái. Nhớ đến tối qua nàng bị làm đến kêu cả đêm, cổ họng nàng bây giờ không đau mới là lạ. Nghĩ đến đây, mặt nàng chợt ửng là do tên Khương Dực khốn kiếp kia làm hại! Tối hôm qua làm suốt cả một đêm, không biết khi nào mới kết thúc, nàng chỉ nhớ lúc sáng mơ mơ màng màng, không tỉnh dậy nổi, cuối cùng được Khương Dực bế lên xe tại chẳng những cổ họng nàng khó chịu, mà eo, chân cũng đau nhức, nơi giữa hai chân nóng hừng hực, vừa đau vừa xót vừa tê dại. Mặc dù thành hôn vs Khương Dực ba năm, nhưng số lần hai người cùng giường có thể đếm trên đầu ngón tay. Năm đó tân hôn, tuy Khương Dực ở lại kinh thành ba tháng, nhưng bởi vì chuyện phòng the của hai người không hợp, nên số lần rất ít, mười ngày nửa tháng mới làm một lần cũng là may lắm rồi. Sau này, mỗi năm hắn hồi kinh một lần. Cho dù có cùng giường với nàng nhiều lắm cũng chỉ hai ba lần, cũng là làm cho xong sự rất ít, mỗi lần lại cách nhau rất lâu, nên thân thể Dung Hoa không khác gì xử nữ, vô cùng mềm mại. Mấy ngày nay Khương Dực phóng túng trên người nàng, mỗi lần làm đều như muốn đẩy nàng vào chỗ chết, khiến hai chân nàng không thể khép lại được. Hơn nữa hôm qua làm suốt cả một đêm, Dung Hoa không cần sờ cũng biết tiểu huyệt sưng lên lợi hại, tê dại đến độ không còn cảm giác Dung Hoa thở dài trong lòng. Ba ngày nay, số lần bọn họ làm còn nhiều hơn số lần của ba năm cộng lại như thế này nhỉ? Chẳng biết tại sao Khương Dực lại rất có tính thú với nàng, mà nàng cũng phát hiện ra bản thân không phải lãnh cảm như nàng đã nghĩ. Lúc Khương Dực đi vào trong người nàng, không phải nàng không đau, nhưng cơn đó là do kích thước của cả hai không phù hợp, bị mở căng ra. Nhưng chỉ cần hắn âu yếm một chút, ra vào vái cái là nàng sẽ cảm nhận một luồng khoái cảm liên tục ập đến. Rốt cuộc là do kỹ xảo của Khương Dực quá tốt, hay là vì nàng quá dâm đãng?Dung Hoa nghĩ không ra. Một đôi phu phụ không hợp nhau trong chuyện phòng the, tại sao lại trở thành phu quân nhầm lẫn thê tử mình thành người khác vụng trộm, rồi sau đó như củi khô bốc lửa thế này chứ? Nếu chỉ là ở Khương Dực thì không nói làm gì, sao ngay cả nàng cũng trở nên kỳ lạ...Mất mặt nhất là hôm đó mọi việc xảy ra ở trong phòng đều để các nha hoàn nghe thấy. Sắc mặt của Hồng Vi và Hoàng Tường rất kì quặc. Tuy rằng ngày hôm qua không phải các nàng trực đêm, nhưng các nàng ngủ ở phía trên lầu, không thể không nghe thấy gì. Bất quá, suy nghĩ của bốn đại nha hoàn lại không giống với chủ tử của mình. Từ khi Khương Dực có hứng thú với chủ tử, mặt các nàng không thể giấu được sự hớn hở vui mừng. Phu nhân được sủng ái, có thể khiến Hầu gia vui vẻ, không phải là chuyện tốt sao? Ngày sau sẽ không có ai dám nói chủ tử của các nàng ngoài mặt phong quang, nhưng bên trong thực sự đáng thương Không ăn nho được chê nho còn xanh! Hầu gia tuổi trẻ đầy hứa hẹn, vừa anh tuấn vừa cường tráng, không biết có bao nhiêu người thèm nhỏ dãi. Hiện tại Hầu gia vô cùng yêu thích phu nhân, nếu như phu nhân có thể mượn cơ hội này mang thai, vậy thì cùng tốt hơn. Bọn nha hoàn trả lời canh giờ, Dung Hoa vén màn cửa lên nhìn ra ngoài, bọn họ đã vào kinh thành, sẽ nhanh chóng về đến Hầu phủ. -" Hầu gia đâu?" - Nàng lại hỏi. Hồng Vi và Hoàng Tường liếc nhìn nhau, nhãn thần có chút tinh xảo, Hồng Vi đáp -" Hầu gia dặn dò chúng nô tỳ phải hầu hạ phu nhân thật chu đáo, sau đó đi trước rồi, không đi chung với xa đội * ". * đoàn xe. Dung Hoa gật đầu, đoán được Khương Dực sẽ đi chuyến khác vào thành. Hắn từ biên thành trở về, không thể không mang theo một binh một tốt nào, hẳn là hắn muốn dẫn thân binh vào lười quản chuyện của Khương Dực, hắn là người thích làm gì thì làm, không cần người khác quan tâm. Hiện tại nàng chỉ quan tâm một việc, tại sao bọn họ lại biến thành thế này, những ngày sau nàng phải biết làm sao? Sau khi hồi phủ, liệu hắn có còn hứng thú với nàng không? Nếu như hắn quyết định thay đổi cách sống chung của hai người họ thì nàng phải làm sao?Dung Hoa cảm thấy đầu như muốn nổ tung, rõ ràng cái gì cũng không muốn. Giữa bọn họ, người có thể quyết định tương lai hai người, là Khương Dực, không phải là nàng. Sau khi hồi phủ, nàng thay xiêm y, rửa mặt chải đầu, rồi nấu một ấm trà thông họng, bận rộn một hồi mới được nghỉ ngơi một chút, lại nghe bên ngoài có tiếng kêu lớn. -" Hầu gia trở về, Hầu gia trở về!!!" - Các nha hoàn lớn nhỏ đều mặt này hớn hở. Dung Hoa đang chống tay lên trán buồn ngủ nghe thấy tiếng reo từ bên ngoài nàng đứng dậy, lấy lại tinh thần vuốt thẳng xiêm y rồi ra ngoài nghênh đón. Nữ nhân này vẫn còn muốn tiếp tục thể hiện mình là Chiêu Ninh Hầu phu nhân hiền lương thục đức đây mà. Dung Hoa ra cổng anh đón, liếc mắt liền thấy Khương Dực sải bước đi đến. Hôm nay chính thức hồi kinh, hắn khoác lên người bộ chỉnh y dành cho quan võ tướng. Áo giáp mỏng màu bạc, tay áo bào màu xanh sẫm, trên đầu đội nón bạc, quả nhiên trông rất uy nghi lẫm liệt. Dung Hoa hay mắng hắn là tên khốn kiếp nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ lúc này của hắn nàng không thể không thừa nhận dáng dấp hắn từ đầu đến chân đều rất hoàn mỹ, nàng vốn là một nữ tử tù coi có thể giả được cho phu quân như thế này quả thật là phần phúc của mình. -" Hầu gia"Dung Hoa vừa cúi nửa người, Khương Dực đã đỡ tay nàng lên rồi. Lúc trước hắn đối với nàng tốt như vậy, ở trước mặt người khác luôn giữ thể diện cho nàng. Nhưng lần này, hai mắt của Khương Dực lại nhìn thẳng vào mắt nàng, gương mặt mang theo một nụ cười nhẹ làm cho nàng run sợ -" Phu nhân, cực khổ cho nàng rồi! "Nhất thời Dung Hoa có một ý nghĩ không hợp lúc một chút. Hắn nói cực khổ, rốt cuộc là nói công việc coi quản Chiêu Ninh Hầu phủ của nàng cực khổ, hay là tối nói tối qua... Cho dù hắn có ý gì thì quả thật bây giờ nàng không thể đi đứng như bình thường được, hai chân nàng mỏi nhừ. Nàng dứt khoác thuận thế dựa vào Khương Dực phu quân của mình. Nếu không nàng biết dựa vào ai đây?-" Thiếp nên làm vậy mà" Hai người vừa đối thoại không mặn không nhạt, vừa bước vào nội viện, cũng không khác gì so với trước trừ việc Khương Dực lợi dụng lúc đỡ Dung Hoa lên, thuận tiện cọ xát tay mình vào ngực nàng một phen. Tên khốn kiếp, vào lúc nào rồi mà cũng không quên chiếm tiện nghi của nàng. Ngày đầu tiên hồi kinh, gần như bọn họ không có thời khắc nào thanh tịnh. Khương Dực vừa đổi xiêm y xong, bạn đồng liêu của hắn năm xưa đã tới phủ thăm Dung Hoa bên này cũng phải tiếp một đám phu nhân đến cửa chúc mừng. Nàng cũng chỉ còn cách giữ tinh thần tốt để tiếp đãi bọn họ. Không bao lâu, trong cung truyền ý chỉ đến Hầu phủ, nói ngày mai sẽ tổ chức tiệc tẩy trần cho Khương Dực. Mãi đến tối, khi vị khách cuối cùng ra khỏi cửa, Dung Hoa ngay cả đứng cũng không đứng nổi nữa, bọn nha hoàn phải cùng nhau dìu nàng về chính viện, đặt nàng ngồi xuống. Đám Thanh La hầu hạ tẩy trang, tắm rửa qua loa cho nàng, rồi đặt nàng lên giường ngủ. Dung Hoa biết đêm nay Khương Dực chắc chắn sẽ cùng các bạn đồng liêu của mình uống đến không say không về, theo thói quen hắn sẽ về thẳng thư phòng để đến nửa đêm, mơ mơ màng màng, dường như nàng nghe thấy tiếng của Hồng Vi, sau đó thấy bóng ai đó chập chờn bên ngoài. Dung Hoa vô cùng mệt mỏi, nàng trở minht ngủ tiếp. Không biết qua bao lâu, dường như có ai đó đang cởi xiêm y trên người nàng. Dung Hoa cứng đơ một hồi, đột nhiên giật mình tỉnh lại, vừa mở mắt, quả nhiên nàng nhìn thấy Khương Dực. Tâm tình nàng thả lỏng một chút, lại có chút sợ hãi. -" Hầu gia, hôm nay không được. "Khương Dực liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó tiếp tục cởi -" Tại sao không được? "Dung Hoa nghĩ thầm nếu hôm nay lại để hắn tiếp tục ép lần nữa, liệu nàng còn có thể sống không? Nàng vội vã cầm lấy tay hắn nhỏ giọng cầu xin. -" Hầu gia, thiếp... hiện thiếp rât đau, không thể hầu hạ ngài rồi. Nếu ngài muốn thì tìm người khác đến hầu hạ đi, được không?"Khương Dực nheo mắt nhìn nàng chằm chằm. Dung Hoa bị hắn nhìn đến kinh hồn bạt vía. Khương Dực không cười tự nhiên sẽ có một loại khí thế áp người. Đó là loại khí thế của một người điều khiển Thiên Quân Vạn Mã. Đừng nói chi Dung Hoa, cho dù là một đại hán * trong quân cũng không có mấy ai không khiếp sợ khí thế này của hắn. * người đàn ông cao to, vạm vỡ. -" Tìm người? Tìm người nào?" - Hắn cúi đầu, lột sạch vải vóc trên người nàng, chỉ còn chiếc khố nhỏ. Bầu ngực lộ ra tròn không khí đầu xuân lành lạnh khiến Dung Hoa run rẩy. Nàng không dám giãy giụa, chỉ còn cách đáp lời cẩn thận -" Năm trước Nghi Quận Vương có dâng cho ngài vài vị ca cơ, đều là mỹ nhân sắc nghệ song toàn, đang sống ở Tích Hoa các. Nếu ngài đồng ý, thiếp... "-" À!" - Khương Dực nhếch khoé môi -" Phu nhân thật là hiền hậu, bản Hầu cảm động vô cùng".Dung Hoa nhìn vẻ mặt của hắn, thầm nghĩ, cảm động mà như thế này thì chắc trên đời sẽ không có cái gọi là tức giận. Nàng thật không hiểu, tại sao Khương Dực lại tức giận? Hiện tại nàng không thể hầu hạ hắn, tìm mỹ nhân khác cho hắn có gì không tốt? Tiểu khố của nàng bị tháo dây cột, kéo xuống, hai chân nàng bị hắn tách này khiến Dung Hoa thật sự luống cuống, vội vàng nhổm người dậy, vươn tay che u cốc của mình lại -" Hầu gia, đau lắm, thật sự rất đau..." Hôm qua thật sự đã làm nó tổn thương, hôm nay còn vất vả đi lại cả ngày. Nơi đó của nàng vừa nóng bừng vừa tê đau, lúc nãy tắm rửa nàng cũng không dám động vào nó. -" Vậy sao? Để bản Hầu nhìn xem" Khương Dực bắt lấy tay nàng, dùng sức một chút là nàng không thể động đậy, sau đó hắn hạ tầm mắt, nhìn vào nơi giữa hai chân nàng. U hoa quả thật sưng to, hoa môi tấy đỏ, nhuỵ hoa và cánh hoa cũng thế, không thể khép lại được. hoa huy*t nàng trông thật thê thảm, cửa huyệt bị mở rộng, hôm qua bắt nó ngậm dị vật, giờ chỉ mới khép lại một nữa. Khương Dực ánh mắt trơ nên sâu thẳm. -" Hầu, Hầu gia..."Dung Hoa cẩn thận gọi, sợ hắn lại thú tính quá, nàng không muốn trở thành Hầu phu nhân để chết trên giường đâu. Chợt, người nàng nhẹ tâng, Khương Dực bước xuống giường. Dung Hoa nhẹ nhàng thở ra, vừa định mặc đồ lại thì lập tức nghe hắn nói -" Đừng nhúc nhích!"Nàng thật sự ngoan ngoãn không dám động đậy. Một lát sau, hắn trở về, cầm trong tay chiếc khăn ướt, áp lên nơi đang sưng đỏ giữa hai chân nàng. Dung Hoa hít vào một hơi, cảm thấy vừa đau vừa dễ chịu. Đau là vì chỗ kia sưng tấy lên, chạm vào phải thấy đau, dễ chịu là vì khăn ướt lành lạnh, làm cho cơn đau của nàng dịu đi không ít. Thật không ngờ động tác của Khương Dực lại nhẹ nhàng như thế, hắn nghiêm túc săn sóc cho u hoa của nàng. Đột nhiên Dung Hoa cảm thấy tình huống này có chút kỳ quặc. Nàng nằm trên giường, hai chân dang rộng, còn Khương Dực lại lau lau uế vật ở giữa hai chân nàng đỏ rửa xong rồi, Khương Dực trở lại giường, tách hai chân của nàng ra như cũ. Dung Hoa có phần gấp -" Hầu gia, không được, thật sự không được. Nếu không, nếu không thiếp lấy tay..." Khương Dực dừng lại, chậm rãi nhướng mi. Hiển nhiên đây là nét mặt không hài lòng. Trong tình thế khẩn cấp thế này, Dung Hoa buộc miệng nói ra -" Hay là dùng miệng nhé! "Lời vừa ra khỏi miệng, nàng xấu hổ đến mặt đỏ bừng. Mama đã dạy nàng khi mang thai có thể dùng tay hoặc dùng miệng để hầu hạ phu quân, chỉ là nàng chưa từng nghĩ tới mình sẽ làm chuyện này...
hau gia doi da